Kể từ khi có một trào lưu gọi là khởi nghiệp, người ta hay nhắc tới chuyện “làm brand” như một khóa học mà ai cũng có thể theo, tùy theo giá tiền bỏ ra mà khóa học đó ngắn hay dài.
Khi xây dựng thương hiệu kiểu đó, họ đổ tâm huyết nghĩ ra tên thật hay, ý nghĩa, logo phải đi với tên, rồi slogan, những bước cơ bản đầu đời của cách làm thương hiệu xưa nay , từ những năm hồi đó. Nhưng bây giờ, đôi khi, phải là bước sau cùng.
Vậy bước đầu tiên là gì?
Trả lời 2 câu hỏi này.
1.Bạn định bỏ ra bao nhiêu tiền để xây nó?
- Phong cách thương hiệu.
Có tầm vài tỷ?
Ok, kiếm cái tên nào lạ dễ nhớ, quẹt đại 1 hình vuông có hình tam giác, gọi nó là logo rồi thì bạn muốn giải thích quần què gì chẳng được. Slogan hả? Thôi bỏ đi. Dễ lỗi thời mà còn dễ bị cà khịa.
Nhưng quan trọng là màu sắc. Phong cách ở câu 2 đó. Chọn tím mộng mơ hay hồng cánh sen cho đẹp lạ, rồi bắt đầu yêu nó như yêu cả giang sơn.
Xong đổ tầm 500 triệu vào, làm một cái TVC, theo cái phong cách thương hiệu bạn đã vạch ra ở trên, cộng thêm tí drama và đừng quên hồng cánh sen tông xuyệt tông cả clip.
Đổ thêm 1 tỷ nữa chạy quảng cáo cho TVC đó, Youtube, với Facebook và Tiktok (nếu phong cách trẻ trung xàm tấu)
Thế là bạn đã có 1 cái brand được người ta biết tới. Còn nó sống bao lâu là câu chuyện của mấy tỷ còn lại dùng ra sao.
Nhưng chỉ có mấy chục “chẹo” thôi hà, mà tui vẫn muốn làm branding.
Khi bạn không có tiền, bạn cần phải có thời gian.
Mở cái trang Facebook nhỏ rồi thêm 1 shop trên sàn. Shopee đi cho quần chúng. Lazada cũng được, tùy gu.
Xong đi tỉ tê đủ thứ chuyện. À rằng sản phẩm này thương hiệu này có một câu chuyện khá dài.
“Hồi vợ chồng mình mới yêu, mình hay nói với ảnh, em thích có con gái. Ảnh thủ thỉ, anh thích sinh đôi. Thế rồi bọn mình giờ đã có 3 đứa con, 1 gái 1 cặp sinh đôi. Vì nhiều con nên mình phải lo nhiều thứ cho chúng, quên chăm sóc bản thân, nên anh Ri Jung Hyuk… à nhầm, nên anh chồng mình đã léng phéng với Tuesday… Vậy nên đàn bà ấy hả, phải xinh đẹp, đó là lý do mình nhập loại kem chống lão hóa này….”
Thay vì kể về thương hiệu, bạn cứ hút người dùng bằng mấy chuyện gần gũi với họ, để họ follow, rồi họ thân thuộc, họ sẽ tin yêu như thể bạn là người bạn thân từ thuở học trò đến nay của họ.
Tầm 1 năm, trang nhà có chừng 20k fans, rồi thế là bán hàng tù tì, vừa bán vừa kể chuyện. Branding tự nhiên sẽ có, sau thêm 1 năm nữa. Gắn với Brand, có thể sẽ là hình ảnh 1 bà vợ bị cắm sừng nhưng tự tin và xinh đẹp…
Cũng là 1 phong cách thôi mà.
Digital Marketing tưởng là ghê gớm, doanh nghiệp tuyển dụng đăng rầm rầm một mớ kỹ năng siêu khủng, nào biết SEO SEM Facebook Ads Conversion Optimizing nghe nổ hết lỗ tai, nhưng cốt lõi của nghiệp vụ này là biết xài tiền như một bà nội trợ liệu cơm gắp mắm. Có bao nhiêu trong túi phải xài như thế nào và phải xào nấu thế nào cho bữa cơm ngon bắt vị.
Nghệ thuật chiến lược mới khẳng định sự tài ba của kẻ dẫn dầu, chứ không phải là đám công nghệ kỹ năng làm sao “reach” được tối đa người dùng, có được lượng tương tác traffic lớn trong một khoảng thời gian nào đó nhờ đốt tiền, rồi sau đó mặc kệ cái thương hiệu bạn xây lên trôi đi đâu đó.
Branding không phải là thứ dễ chơi của một kẻ học đòi làm sang mà không am hiểu về nó, cho nên, khởi nghiệp đừng quên học Branding và nên kiên nhẫn nếu chưa có nhiều tiền.
Nếu có nhiều tiền, ừ thì cũng nên kiên nhẫn, người ta nhớ chưa chắc người ta đã yêu đâu. Khách hàng là một cô gái đẹp, cưa được thì khó mà để nàng bỏ thì dễ lắm.
Không kiên nhẫn chiều chuộng, mất cả chì lẫn chài.
1 thought on “Làm thương hiệu trong kỷ nguyên số”